Food for Thoughts

Success is the ability to go from one failure to another with no loss of enthusiasm.

I'm a great believer in luck, and I find the harder I work, the more I have of it.

Logic will get you from A to B. Imagination will take you to everywhere.

When the impossibility has been eliminated, whatever improbable remains... is possible.

So do all who live to see such times. But that is not for them to decide. All we have to decide is what to do with the time that is given to us. There are other forces at work in this world Frodo, besides the will of evil. Bilbo was meant to find the Ring. In which case, you were also meant to have it. And that is an encouraging thought.

Lười biếng, hời hợt và dễ dãi là ba thứ giết chết tài năng.

Dec 20, 2008

Những Cánh cửa trong Monster, Inc




Hôm nay coi lại Monster, Inc trên Disney Channel.
Bộ phim là một thế giới tưởng tượng đầy kinh ngạc của muôn vàn những cánh cửa dẫn đến khắp mọi nơi trên thế giới thực này của những dãy Himalayas, núi Phú Sĩ, tháp Eifel...
Lúc Sullivan đem bé Boo về lại nhà và từ biệt rồi, và vì phải đảm bảo với "Child Detection Agency" là không được có trẻ em ở Thế giới Quái vật nữa, cánh cửa gỗ dẫn đến căn phòng của Boo bị cho vào "Máy huỷ cửa" ("door shredder"). Mike nhặt lại một mảnh cửa đưa cho Sullivan. Sullivan vẫn còn lạc ở đâu đó trong thế giới của loài người. Tay hắn nắm chặt mảnh cửa.
Lúc đã vực dậy Monster, Inc bằng tiếng cười của trẻ con thay cho tiếng khóc thét (năng lượng của 1 tiếng cười = 10 lần của tiếng thét!), Sullivan nhìn lại mảnh cửa bí mật kẹp trong tập ghi chép của mình. Mike đi qua, Sullivan giật mình như vừa làm điều gì đó vụng trộm, bối rối nói vung vít. Mike dặn hắn không được nhìn rồi dẫn hắn đi đến một nơi. Sullivan mở mắt ra, trước mặt hắn là cánh cửa chắp vá, cạnh hắn là Mike lí nhí xin lỗi vì bàn tay đầy những băng dán khi đã tỉ mẩn dán cánh cửa lại từ những mẫu gổ vô dụng. Mike nói:
"Cậu biết đấy, chỉ có khi đầy đủ những mảnh ghép, cánh cửa mới hoạt động."

Ngay giữa cánh cửa có một rãnh đen như bị đục đi. Sullivan dè dặt lấy mảnh cửa của mình ra và ghép vào.
Mở hé cánh cửa, hắn gọi tên Boo. Boo đáp lại, "Kitty!"
Và hắn cười.
Hết phim.
Dễ thương dễ sợ. Sullivan, Boo. Câu nói của Mike, cánh cửa.

Cái entry photo tự nhiên làm mình nhớ lại King Kong với cô gái trong lòng bàn tay hắn, đầy cảm xúc, cho cả giai nhân và quái vật.

5 comments:

Viet said...

kids are great, aren't they?

.slumDog.[scope] said...

tớ đã khóc khi nghe Sil gọi Kitty và cười, giống như khi một viễn ảnh trở thành sự thất vậy :)

Spoon said...

làm C nhớ lại nhiều cảm xúc khi xem phim lắm

¤۞Mr.R9T卍Sieg Heil۞¤ said...

mày al2 Lee hả?

Luan said...

@All: Iu những gì các bạn nói quá! Thế giới không bao giờ là quá già cỗi vì tiếng cười và tiếng khóc của những đứa trẻ!

Post a Comment