Food for Thoughts

Success is the ability to go from one failure to another with no loss of enthusiasm.

I'm a great believer in luck, and I find the harder I work, the more I have of it.

Logic will get you from A to B. Imagination will take you to everywhere.

When the impossibility has been eliminated, whatever improbable remains... is possible.

So do all who live to see such times. But that is not for them to decide. All we have to decide is what to do with the time that is given to us. There are other forces at work in this world Frodo, besides the will of evil. Bilbo was meant to find the Ring. In which case, you were also meant to have it. And that is an encouraging thought.

Lười biếng, hời hợt và dễ dãi là ba thứ giết chết tài năng.

May 8, 2007

TO PEOPLE - I LOVE LIFE AND ITS PEOPLE




I LOVE LIFE AND ITS PEOPLE

Tớ muốn gửI đến các bạn một thông điệp qua bài blog này:

“HÃY YÊU CUỘC SỐNG NÀY và HÃY YÊU THƯƠNG MOỊ NGƯỜI XUNG QUANH BẠN”

Ghi chú: tớ đã viết bài này trong lúc cảm xúc dâng traò.

Hiện giờ tớ đang có nhiều chuyện muốn nói lắm, nên post tớI 3, 4 cái entries lận. ^^

Tớ không khùng đâu. Tớ yêu đờI quá, và tớ cũng muốn chia sẻ vớI mọI ngườI tình thương vớI thế giớI và vớI nhân loạI (không phảI “diễn văn yêu nước” đâu nhé!). Tớ có nhiều điều muốn gởI đến nhiều ngườI, nhiều bạn. GởI đến mọI người.

Sau đây tớ sẽ giảI thích thêm tạI sao tớ lạI muốn gửI đến các bạn một thông điệp như vậy.

Thế giớI thật kì diệu và con ngườI cuả nó cũng thế!

Thế giớI có quá nhiềI thứ để ta khám phá và chinh phục, mỗI con ngườI trên thế giớI này cũng đều là một chân trờI bao la để ta tìm hiểu.

(sao mà mình muốn thể hiện cho cô Thanh chủ nhiệm thấy những gì mà mình đã viết và suy nghĩ trong những ngày nghỉ qua quá. Và không chỉ cô mà là mọI ngườI nữa)

Cuộc sống đã ba ncho tôi rất nhiều ân huệ, và tôi cảm thấy cuộc đờI thật tươi đẹp! Tôi suy tư nhiều, nên tự dưng tôi lạI thấy như vậy, vì tôi thấy tiếc cho nhiều ngườI chưa suy nghĩ kĩ mà đã thấy cuộc đờI này thật chán nản. Cũng không hẳn, tôi thấy cuộc đờI đẹp vì..nó quá đẹp. Đẹp vì có quá nhiều thứ để hỉêu va khám phá. Thật tuyệt vờI!

Những ngaỳ nghỉ mà tôi nghĩ là tôi nhàn rỗI và không có gì để làm, tôi viết blog, suy nghĩ, và tôi chợt nhận thấy: những ngày nghỉ tưởng chừng vô ích ấy cũng đã ban cho tôi nhiều điều hay quá chứ.

Tôi đã viết về bản thân mình, viết về con ngườI mình, và viết rất chân thật, thật lòng, nhưng viết vớI một tâm trạng hơi u buồn, có thể noí là hơi thất vọng (mặc dù tôi không bao giờ muốn mình thất vọng!). Vì sao ư? Tôi quí mến, tôi thương bạn MT cuả tôi nhiều lắm, tôi nghĩ rằng khi mà hai đưá tôi hiểu nhau và san sẻ cho nhau thì hai đưá sẽ hạnh phúc biết bao, vì tôi nghĩ là hai đưá tôi đa cảm và nhiều nghĩ ngợI. Bạn ấy, có nhiều điều làm bạn ấy buồn và nghĩ ngợI lắm. Thật kì lạ phảI không? Ừ! Bỗng nhiên đốI vớI con ngưởI cuả bạn ấy, tôi lạI trỗI dậy cái ý nghĩ đó…mà không! Ở con ngườI bạn ấy, tôi thấy một cái gì đó..lôi cuốn tôi, khiến tôi phảI tìm hiểu. Đấy, tình cảm mà tôi dành cho bạn ấy là rất nhiều. Thế nhưng, tôi hay nhận thấy bạn ấy có vẻ như không quan tâm đến tôi lắm, tức là, tôi cảm thấy thiếu tình cảm từ bạn ấy. Nhưng có một điều quan trọng là, tôi không bao giờ đòi hoỉ bạn ấy phảI quan tâm đến tôi, tôi khôngbao giờ đòi hỏI những tình cảm mà bạn ấy phảI trao cho tôi. Tôi không bao giờ lạI ép buộc bạn ấy như thế được! Không bao giờ! Các bạn biết không, tôi viết baì blog đó, tôi muốn thể hiện cho bạn ấy hiểu rằng tôi cảm thấy thiếu thốn tình cảm từ bạn ấy, nhưng đồng thờI tôi không muốn bài blog đó cuả tôi như là một nỗI dằn vặt cho bạn ấy, tôi không muốn bài blog ấy như là một sự ép buộc đốI vớI bạn ấy, tôi không muốn vì bài blog ấy mà bạn ấy phảI quan tâm đến tôi nhiều hơn. Ôi! Các bạn biết không, bạn cuả tôi đáng thương lắm! Bạn có quá nhiều điều phảI lo nghĩ, dù lúc nào tôi cũng khuyên bạn đừng qua lo lắng. Cho nên tôi không thể để cho chuyện cuả tôi là thêm một gánh nặng tâm lí cho bạn ấy được! Bạn ấy chỉ nên coi tôi như là một chỗ dựa tinh thần khi bạn ấy lo lắng và gặp khó khăn, chứ ban5 ấy hoàn toàn không nên xem tôi như là thêm một chuyện để lo lắng! Tôi không thể làm bạn thêm ưu phiền được! MT ơi, xin cậu đừng quá lo cho tớ nhé, nhé cậu! Dù tớ rất muốn, tớ cảm thấy là tớ cần tình cảm từ cậu, nhưng tớ không thể! Tớ không thể! Tớ không thể làm cậu phảI lo lắng vì tớ. Haỹ xem tớ như là một địa chỉ để tìm đến khi cậu gặp khó khắn, cậu nhé! Tớ chỉ có một yêu cầu đó thôi, và MT ơi, xin cậu hãy biết rằng: luôn có hiệp sĩ Lamlũ này ở bên cậu, cầu nguyện cho cậu và chiến đấu vì cậu. Chỉ như vậy thôi là tớ mãn nguyện rồi. Nếu tớ có làm cậu buồn va lo thêm thì tốt hơn hết là tớ nên cút xéo ngay lập tức.

Bạn ấy từng nói vớI tớ: “Tớ không thể lúc nào cũng buồn phiền mãi được, vì tớ biết còn có nhiều ngườI ở bên cạnh tớ, ủng hộ tớ, kì vọng vào tớ. Tớ hay gọI cho Yên, bắt Yên phảI chịu tra tấn hàng mấy giờ đồng hồ. Nhưng mà tớ biết là mỗI ngườI còn có chuyện riêng của họ, không có thờI gian đề phảI lo chuyện caủ tớ nữa..”. Và tớ đã đáp: “Chuyện của cậu chính là chuyện cuả tớ!”. Ừ! Thật sự là như vậy. Tôi quan tâm đến bạn ấy. A lot. Tôi xem chuyện cuả bạn ấy là những vấn đề mà chính tôi cũng phảI giảI quyết.

Các bạn thấy không? Đó chỉ là một trong những điều mà tôi đã học hỏI thêm được. Cuộc đờI này hào phóng quá đấy chứ?

Các ban vào thăm blog cuả tớ, chắc các bạn cũng thấy một bầu không khí Chelsea rất rõ rệt thể hiện trên từng con chữ, avatar, images…phảI không?

Ôi! Tớ yêu Chelsea cuả tớ biết bao! Vì sao thế? Tớ biết rằng, có một phần không nhỏ là vì những Chelski - những fan caủ Chelsea – khác đã tiếp thêm lửa cho tớ.

Tớ yêu Chelsea cuả tớ lắm! Yêu vô cùng!

Tớ đã ghé thăm blog cuả hai bạn cùng lớp cuả tớ, và cũng là hai fans Chelsea nhiệt thành. Một bạn là con gái, mê Ballack nên bọn tớ gọI bạn ấy là BL, một bạn là con trai, tính độc lập, rất khâm phục José Mourinho – HLV cuả Chelsea, một ngườI đàn ông tuyệt vời. Bạn BL rất dễ thương và đáng mến, là chỗ dưạ cho tớ nhiều lần: về Chelsea có, về chuyện riêng cuả tớ có, dù rằng hồI trước tớ chưa bao giờ nghĩ rằng tớ lạI có thể gần bạn đến như vậy (nên tớ mớI nói là con ngườI là cả một chân trờI để ta khám phá – ôi! Con ngườI thật kì diệu! Nhưng mà tớ dám khẳng định rằng: đây không phảI chỉ là những ấn tượng riêng về một con ngườI lúc ban đầu, mà là cả mộ sự thông cảm thật sự. Tớ DÁM nói là tớ đủ chín chắn). Cám ơn BL nhiều! Bạn kia thì thường thường tớ vẫn khâm phục bạn vì tính độc lập, nhưng vì tớ cũng là ngườI độc lập nên nhiều khi tớ chê bạn là “chơi trôị” (và chắc bạn ccũng hay nói tớ như thế), nhưng tớ luôn tôn trọng bạn. Ghé thăm blog cuả hai bạn đó, tớ đọc được hai bài cuả hai bạn viết về Chelsea: BL thì viết tạI sao bạn ấy lạI YÊU Chelsea và tuyển Đức, còn bạn kia thì viết về tinh thần, BẢN LĨNH cuả Chelsea và cả hai bạn đều viết rất hay, rất cảm kích, và làm tớ cảm thấy thật ấm lòng vì xung quanh mình còn có những ngườI đồng độI như thế. Bỗng nhiên tớ lạI cảm thấy chưa bao giờ tớ lạI yêu Chelsea cuả tớ như thế! Tớ cảm thấy rất ấm lòng và rấttự hào, và tớ đã comment thật dài, thật đã tay. Tớ dự định tớ sẽ tổnhợp lạI bài viết cuả hai bạn và cả những comment cuả tớ thành một bài trên blog caủ tớ để tớ chứng minh cho mọI ngươi, cho các bạn, cho thế giớI biết rằng: BỌN TỚ YÊU CHELSEA THẬT NHIỀU! Và bọn tớ cũng yêu cách mà bọn tớ cống hiến cho Chelsea nhiều lắm! Yêu lẫn nhau đấy.

I…..LOVE…….CHELSEA!!!!!

..

Các bạn thấy không? Thế giớI thật tuyệt vờI, và cả con ngườI cuả nó cũng thế. Có bao giờ tớ lạI nghĩ là tớ lại có khả năng cảm thụ cao như thế đâu? Tớ cảm thấy cuộc đờI thật hay và ý nghĩa, vì nó còn có quá nhiều thứ đề khám phá. Tớ đã có bao giờ nghĩ là những con ngyườI mà bình thường mình không mảy may để ý lạI có nhiều điều đểta khám phá và cảm nhận nhu thế?

Ôi! Tớ đa cảm và suy tư qua các bạn nhỉ? Nhưng là suy tư lạcquan, yêu đờI, tớ luôn là ngườI vui vẻ, hướng ngoạI và yêu đờI!

Tớ muốn khám phá hết mọI nơi chân trờI cuả thế giớI này, cuả cuộc sống naỳ. Tớ muốn nói chuyện vớI mọI con ngườI trên thế giớI này, ở mỗI con ngườI tớ sẽ lạI tiếp thu được nên văn hoá cuả họ và những gì mà họ suy nghĩ.

Cái đó tớ gọI nó là nhân bản đấy các bạn! Chắc các bạn nghĩ tớ lạ lắm phảI không? Ừ, tư tưởng cuả tớ hình như hơi “vượt xa” các bạn thì phải. ^^ Nhưng không sao! RồI các bạn cũng sẽ như tớ, sẽ thấy những điều mà tớ đang thấy.

Hiện giờ thì tớ đang lạc quan lắm!

Cuộc đờI có biết bao nhiêu thứ để khám phá và tìm hiểu. Tớ chợt nhớ đến bạn Thảo bên trường Collete - một bạn mà tớ rất thân (thân lắm cơ); tớ chợt lục lọI hình ảnh cuả Minh, một thằng bạn chí cốt của tớ, một chiến hữu cuả tớ - nó đã san sẻ vớI tớ rất nhiều; tớ chợt nhớ đến San, một anh bạn tử tế và cũng đa cảm mà tớ quen ở LHP; tớ chợt nhớ đến Thục Quân – em gái nhỏ cuả tớ ở lớp Hoa văn, ngườI mà tớ quan tâm và quí mến; và tớ nghĩ đến nhiều, nhiều ngườI khác nữa….Tự dưng tớ lạI có cảm giác muốn chia sẻ, muốn được nhân bản cùng vớI mọI ngườI xung quanh. Tớ chợt nhận ra slogan cực kì ý nghĩa cuả Nokia: Connecting People.

Chắc các bạn nói tớ điên? ^^

Hì hì. Không đâu. Trái lạI, tớ còn mong muốn các bạn “điên” theo nữa kià.

GửI đến những bạn đang gặp khó khăn trong cuộc sống: có bạn chuyện học tập không đạt kết quả như ý, có bạn đang bị bệnh tật hành hạ, có bạn đang mất niềm tin vào cái gì đó, có bạn đang bị đày đoạ về tinh thần, có bạn thấy mình bị “7love”…vâng vâng và vâng vâng…

Các bạn đừng nên tuyệt vọng và nản chí, vì như tớ đã noí, cuộc đờI luôn là một món quà đang chờ đợI các bạn đến mở ra và khám phá.

Các bạn haỹ nghĩ đến mặt tích cực caủ cuộc đờI, các bạn hãy nghĩ đến ngườI khác, hãy nghĩ cho ngườI khác. Các bạn sẽ thấy các bạn may mắn hơn các bạn nghĩ nhiều..

Các bạn haỹ tiếp tục chiến đấu cho những ước mơ cuả mình. Don’t give up. Vì các bạn sẽ không biết thành công nốI tiép thành công đang chờ đợI các bạn.

Chỉ vậy thui! ^^ Tớ thấy tớ đã nhận thức được phần nào vẻ đẹp cuả cuộc sống, nên tớ muốn truyền lửa cho các bạn. Cố lên! Các bạn sẽ như tớ vậy.

Vậy là tớ kết thúc entry này được rồi. Vì tớ đã hết..hơi.^^ Tớ viết entry này trong lúc cảm xúc đang dâng trào. Sau nhiều phút suy nghĩ, tớ đã lôi laptop ra và bắt đầu..gõ! ^^

Các bạn hiểu cho tớ chứ?

Có nhiều suy nghĩ quá. :)

P/S: Các bạn nên để lạI comment để cho biết cảm giác cuả các bạn lúc đọc entry này nhé: các bạn nghĩ gì, các bạn có điều gì muốn nhắn nhủ đến tớ không?

Cám ơn các bạn. Tớ yêu các bạn nhiều lắm!

13 comments:

~=~[Chomer][DT2]~=~ said...

S...

~=~[Chomer][DT2]~=~ said...

H...

~=~[Chomer][DT2]~=~ said...

O...

~=~[Chomer][DT2]~=~ said...

C...

~=~[Chomer][DT2]~=~ said...

K...

~=~[Chomer][DT2]~=~ said...

E...

~=~[Chomer][DT2]~=~ said...

D...

~=~[Chomer][DT2]~=~ said...

Tất nhin là tớ SHOCKED (nhất là khi đọc mí dòng màu hồng áh!!! ^^), nhưng hem có bằng khi đọc entry trc!!! ^^ Thí cậu bt trở lại (hỉu sao cũng dc!! :D) là dc ùi!!! ^^ Tớ nghĩ là cậu hỉu những zì tớ đã vít (ko fải nhiu đây đâu!! ^^) fải hem??

dương dê mùi said...

eh..thai do cua ban Lam Lu la hoi bi "chanh" day nhe!
tren tinh than cua mot "Chuyen Van" va cua mot "lop truong" da di lam va lan xa "cuoc doi" nhiu hon ban Lam Lu ( tui chac chan)... ban Lam Lu noi cu nhu chi moi ban Lam Lu biet iu cuoc song tuoi dep nay, bit iu con nguoi ta vay.. Tui cung bit "iu nguoi...ta" chu bo..ha ha ha
Ban noi chien thay ghet wa! tu tuong cua Lam Lu loi thoi zui^^ ...ha ha..tuc la tui za pan pe cung co tu tuong do tu lau..va ai ai cung vay..chi la nguoi ta k noi k the hin ra thui! "nhin xa" hon ai chu hong hon dc tui dau...ha ha ha
du sao cung noi voi Lam Lu the nay... nguoi dang "7love" thi kho ma tiep thu cai entry nay dc...zi cai cam zac do dau lam lam... con ban Lam Lu thi cu co gang phan dau di nhe!

Luan said...

:) đang viểt

kem ngọt said...

1/1 màu hồng hồng: đúng là tình cảm chân thành thì chỉ cần cho chứ ko wan tâm đến phần đc nhận, L nghĩ đc vậy là wí lắm rùi. Nhưng care cho bạn í cũng vừa vừa thui nhé, kẻo bạn bè xung wanh ghen tị nữa đấy ;)(mong bạn í cũng hỉu những điều L nói để bớt lo lắng, kẻo khiến cả 2 ăn ngủ ko yên thì tội lắm)
2/ tổng hợp mấy màu còn lại: nếu life chỉ là món wà sẵn có thì ai cũng iu đời hết rùi, chứ có chờ bạn L diễn giải đâu mà. vấn đề là wà này gói hơi chặt, và nó ở gần mình wá, nên đôi lúc có người cứ đi tìm nó ở đâu xa xôi lắm cơ, ko thấy đc hạnh phúc ngay bên mình (như blast của bạn í 1 thời gian wa đó)
Thời gian wa mình đang phân vân tìm ước mơ của mình. Và nhờ bạn bè giúp đỡ rất nhìu, cả entry này nữa kéo mình ra khỏi đống lộn xộn đó. Mình sẽ "chiến đấu cho ước mơ" 1 cách hùng dũng như "dũng sĩ L2", đúng ko? Và L cứ típ tục viết vài cái "diên văn yêu nước" thế này nữa để đả thông tư tưởng bạn bè nha!

|TamMao Auckland No.7|°em Kristy°® said...

ban vik tha^t tuye^t ^^ minh` thix cach' noi' chie^n cua ban do' ^^

Luan said...

Ôi quá khứ, vừa buồn cười vừa thấy thương... :)

Post a Comment