Food for Thoughts

Success is the ability to go from one failure to another with no loss of enthusiasm.

I'm a great believer in luck, and I find the harder I work, the more I have of it.

Logic will get you from A to B. Imagination will take you to everywhere.

When the impossibility has been eliminated, whatever improbable remains... is possible.

So do all who live to see such times. But that is not for them to decide. All we have to decide is what to do with the time that is given to us. There are other forces at work in this world Frodo, besides the will of evil. Bilbo was meant to find the Ring. In which case, you were also meant to have it. And that is an encouraging thought.

Lười biếng, hời hợt và dễ dãi là ba thứ giết chết tài năng.

May 7, 2007

MỘT CHÚT BỘC LỘ BẢN THÂN




If you can’t read this entry, you may copy & paste into Microsoft Word :)

Hiện giờ thì…I’m in…

State of Complex Emotion. Do not touch. Handle with care….

Do not touch. But to HANLDE means to TOUCH. If HANDLE, please, with care.

Có bao giờ mình tính viết blog đâu nhỉ? Ý mình là, có bao giờ mình lạI nghĩ, rằng mình lạI có nhiều tâm sự như vậy?

Nhưng mà, không viết thì không chịu nổi.

Có vậy thôi.

Muốn là ngườI vô tư lự thật là khó.

Khó quá đi.

Thế mớI thấy cái thế giớI blog mớI thật là diệu kì và đặc biệt. HồI đó ngườI ta viết nhật kí, nhưng ai cũng chỉ giữ mấy dòng chữ âý cho riêng mình mà thôi. ĐốI vớI blog, thế giớI ngày nay là thế giớI toàn cầu, là kỉ nguyên cuả nhân bản. Không còn mấy những cuộc chiến tranh, và giớI trẻ thế giớI ngày càng gần nhau hơn. NgườI ta cũng có nhiều cảm xúc. Con ngườI ngày trước làm gì có blog để mà cho ngườI khác hiểu tâm sự cuả mình - những điều mà đôi khi phảI đốI diện trực tiếp vớI nó ngườI ta không dám. Viết blog tức là có những trăn trở, bức xúc, nỗI niềm. Viết blog tức là ta muốn ngườI khác - mọI ngườI, hay là một ngườI nào đó - bước vào cái thế giớI nhỏ trong mỗI con ngườI chúng ta (kì thực thì không nhỏ! gọI thế taị vì mỗI ngườI đang chung sống vớI nhau trên một thế giớI rộng lớn hơn là trái đất – the earth). Vì sao chúng ta lạI làm như thế? Như mình đã nói ở trên, chúng ta cần nhân bản và cần sẻ chia. Viết blog là sẻ chia. Vậy đi.

ĐốI vớI mình, chuyện cuả mình dài dòng quá. Mình quá đa cảm. Mình là ngươì mạnh mẽ, rắn rỏI, như Chelsea vậy. Mình có một niềm tin chiến thắng lớn lao (mình dám tin là lớn hơn nhiều so vớI nhiều ngườI khác bất hạnh hơn mình - bất hạnh vì thiếu niềm tin. Cầu các vị thần thánh ban phước lành cho họ để họ trở nên mạnh mẽ và kiên cường hơn). Mình luôn hướng về phiá trước.

Tuy nhiên, mấy ai biết được, sâu thẳm trong con ngườI cuả mình, là một trái tim nhân ái, yêu người đến mức mà chính mình cũng cảm thấy thắc mắc. Thấy một em bé ăn xin, một ngườI không có khả năng bẩm sinh (mình tránh dùng từ tàn tật), thấy những mảnh đờI bất hạnh, thấy một mẩu tin về một vụ rớt máy bay hay thiên tai, thấy những câu chuyện riêng cuả từng nhân vật một trong các bộ phim hay tiểu thuyết, thấy những câu chuyện cuả bạn bè (có đưá mình ghét, có đưá mình quí mến, , có đưá mình trân trọng, có bạn mình yêu thương), thấy những vô số những “thấy những” khác nữa mà mình kể hoài cũng không hết, mình đều có những phút trầm ngâm, suy nghĩ thật nhiều và để cảm xúc cuả mình, không đến nỗI là thăng hoa, trôi theo dòng maú trong con tim cuả mình theo những mạch suy tư cuả lí trí đang luẩn quẩn trong bộ não, trong bộ thần kinh chằng chịt - một kiệt tác cuả taọ hoá và là một vũ trụ thu nhỏ. Mình đa cảm, đa cảm, đa cảm, đa cảm lắm cơ. Mình trầm ngâm, trầm ngâm, suy tư, suy tư, suy tư nhiều lắm cơ.

Các bạn có ai biết được điều đó không?

Làm sao mà biết được, hay đúng hơn là không biết một cách vô tình thôi, vì mình che đậy chính bản thân mình. Mình sống hai mặt. Một ngườI hai mặt.

Hằng ngày qua tiếp xúc, các bạn chi thấy một Vũ Luân lạc quan yêu đờI và tràn đầy sức sống. Vui tính, hoà đồng, hướng ngoại. Mấy khi còn bị gọI là “khùng” nữa. Mình sống kiên định. Mình tự nhận là mình có một nguồn sống rất dồI dào, và cũng tự nhận mình là một ngườI có khả năng rất cao trong nhiều lĩnh vực và mình tự hào về điều đó. Tóm lạI, bằng chính con mắt cuả mình, mình thấy mình là một con ngườI tài năng.

Mặt còn lạI cuả con ngườI mình ư?

Đó. Mình đã nhắc đến ở trên. Mình nói về bản thân mình như thế, có thể các bạn đã biết nhưng các bạn đã nắm chưa thì mình không rõ, vì lúc mình nói cũng chưa thể hiện được hết con ngườI cuả mình.

Nếu muốn nắm rõ, các bạn không thể chỉ ngồI đây, đọc những dòng Unicode này cuả mình. Những dòng chữ này, mình gán cho chúng một sứ mệnh đặc biệt, đó là truyền tảI vào trong chúng những phần nào đó con ngườI cuả mình (phần nào đó – nghĩa là “không thể truyền taỉ hết đưọc” – cũng không hẳn. Có thể là “chưa truyền tảI hết được”). Để làm gì? Để các bạn có được một cái nhìn đúng về bản thân mình – Lamlũ. Nếu muốn nắm rõ mình, các bạn phảI tiếp xúc và phảI mở rộng tấm lòng cuả mình ra, ít nhất là vớI tớ (từ nay đến lúc mình nhắc đến một lần thay đổI xưng hô khác, mình xin phép dùng “tớ” thay cho “mình”), và quan trọng hơn hết là vớI mọI người. Các bạn không đến vớI ngườI ta , các bạn không mở rộng tấm lòng các bạn để thông cảm, sẻ chia, để cùng ngồI vớI ngườI khác trong lúc họ buồn rầu, thì không ai hiểu - thông cảm các bạn được đâu (ý tớ là, ngườI ta sẽ không cảm thấy mốI quan hệ đó có ý nghĩa - ngườI ta không được bạn quan tâm sẻ chia vì bạn không chịu rộng mở vòng tay để chào đón họ, thì dù muốn, dù muốn, dù muốn, dù muốn ở bên cạnh bạn, dù muốn, dù muốn là một phần trong câu chuyện cuả bạn, dù muốn, dù muốn, dù muốn giúp bạn vượt qua moị khó khăn một cách tự nguyện, ngườI ta vẫn cảm thấy không có cơ hội. Không có cơ hội. Vô phương. Và dù muốn, dù muốn thật nhiều, muốn cảm thông và chịu đựng, và tha thứ cho sự “không mở rộng vòng tay” cuả bạn, ngườI ta vẫn cảm thấy trống rỗng và buồn bã lắm, giống như là, chiến đấu trong bóng tốI, trong sự im lặng vĩnh hằng, một màu đen mịt mù và vô thức, ngườI ta cảm thấy mình trở nên vô ích, sự hi sinh, sự quan tâm cuả ngườI ta dành cho bạn trở nên useless! MọI ngươì vẫn noí, “Tình cảm – tình yêu cho đi là không yêu cần trả lạI”. Đúng, nhưng trong, một chừng mực nào đấy mà thôi. Có giớI hạn. Tình cảm (xin lỗI, tớ chưa dám dùng chữ “tình yêu”) cho đi mà không được nhận lạI thì sẽ chết. Sẽ chết. Tình cảm chết vì thiếu tình cảm. Con ngườI chết vì thiếu con ngườI ở bên cạnh. Những cái “dù muốn” ở trên, những nhu cầu được sẻ chia - những ước mong cuả con ngườI nói chung và cuả cả bản thân tớ nói riêng, không còn là “muốn” nữa, mà đã trở thành là những “cần”. Cần lắm. Cần lắm….).

Các bạn thấy chưa? Hai mặt cuả con ngườI tớ, mặt thứ nhất đã khéo léo che chắn để mặt thứ hai không bị bật ra ngoài và bị tổn thương. Hai mặt của con ngưởI tớ như đã hoà quyện, đã trờ thành một duo - một cặp đôi, để hình thành nên cá tính cuả tớ, giúp tớ trưởng thành hơn, sâu sắc hơn, bản lĩnh hơn, giúp tớ vượt qua mọI gian lao bão táp cuả cuộc đờI

….

Tớ không cảm thấy cô đơn, ví dụ nhỏ nhất là,tớ biết đã có các bạn ngồI đây đọc những tâm sự cuả tớ về chính bản thân tớ. Tớ hạnh phúc vì “không cảm thấy cô đơn” là cái lớn, và hạnh phúc luôn cái nhỏ hơn là “ngồI đây đọc những tâm sự cuả tớ”.

Nhưng thật ra, đó có phảIl à sự thật?

Nếu quả thât như vậy, thì tớ không tin vào sự hiện hữu cuả thần thánh. Tớ sẽ không tin bất kì một hành động ban phước lành. Tớ cũng sẽ không tin rằng thế giớI xung quanh còn có con ngườI, tớ sẽ không tin vào sự chia sẻ.

Không cô đơn, không cảm thấy cần con ngườI thì cần quái gì sự chia sẻ? (xin l ỗI)

Tớ cô đơn, vì tớ nghĩ rằng: có một phần con ngườI cuả mình cần sự chia sẻ và nâng niu, trân trọng, sự “đến vớI tâm hồn” từ một ngườI, từ một bạn khác. Và một ngườI, một bạn nào đó cần một sự chia sẻ đặc biệt từ tớ. Phải. Đặc biệt. Nghĩa là, like.no.other.

Tớ cô đơn trong khiá cạnh này đây.

NgườI lớn đọc sẽ thấy tớ trẻ con. Các bạn đọc sẽ chê tớ ham hố.

Nhưng tớ đủ chín chắn để viết như thế. Tớ không ham hố, mà là tớ cần. Tớ tin chắc là như vậy. I believe. Si tu crois.

Hoàn toàn trong sáng lắm, các bạn. Tớ hoàn toàn trong sáng và nghiêm túc. Tỉnh táo.

Đây là nỗI niềm lớn cuả tớ đấy! NỗI niềm lớn.

Bạn ấy…?!?

Cám ơn mọI ngườI đã đọc. Viết entry này mình không phảI là đang đọc “diễn văn yêu nước”. Mình không lắm chuyện.

Mình chỉ thể hiện con ngườI cuả mình, một phần nào đó, không thể hết đư ợc vì đơn giản là không thể bộc lộ được – theo cả hai nghĩa: không đủ khả năng bộc lộ và không thể bộc l ộ.

Các bạn hiểu cho mình chứ?

Viết entry này, các bạn đọc, và coi như là các bạn đã có một nền móng vững chắc trong sự nhậ n thức về con ngườI tớ (không thậ t sự vữ ng, vì tớ đã không thể bộc lộ ra hết) để hiểu những tâm sự cuả tớ sau này.

Tâm sự gì? Có ai tinh ý không? Có ai rùng mình khi tớ hoỉ như vậ y không?

Sẽ viết.

Sẽ làm thêm entry.

That’s for sure.

HAVE A NICE DAY!

P/S: I use “tớ” when I mean I was talking directly to you guys. I use “mình” when I was talking to myself.

I’m using English because the Unicode wasn’t working well.

If you can’t read this entry, you may copy & paste into Microsoft Word :)

6 comments:

:)Wassup,Bưởi?((^_^)) ♀♥♂---♂♥♀ said...

wow, "cu" Luan nga`y na`o ma` gio da nho*'n ro^`i nhi??? Hihi, thoi, tu nay khong goi "cu" Luan nua, goi la` Luan nhe'. Cu*' tuong Luan chi gioi may mon tu nhien va thich doc sach thoi chu. Ai de`... cung viet duoc ra phe^'t da^y' nhi!

:)Wassup,Bưởi?((^_^)) ♀♥♂---♂♥♀ said...

Blog da`i that, nhung chi. da do.c het roi. Keep it up, bro!

:)Wassup,Bưởi?((^_^)) ♀♥♂---♂♥♀ said...

Càng khuya sis càng ga lăng thì phải. 3 phát comment cho bro dó! ^^

dương dê mùi said...

nay.... Luan tuong L. giau ki lam huh? hong dam dau!
May ban nhu L.ah Y. gap nhiu rui! may ban cu co vui ve soi dong trong lop...cang nhu vay, cang k the hien cai sau tham trong long minh thi Y. biet chac cac ban lai cang co nhieu tam su!
K can L. noi Y. cung biet vay roi...uhmm.... lan nay neu can tam su, se chia...thi cu boc bach len blog di...
roi ban be se giup luan...chioa se voi luan moi thu...

Never Die For Love... said...

hix, dài dòng quá, nhu)ng toa cu~ng ráng đo.c cho mài, vít ta^m su. ra là to^'t rùi. Cau` chua' cho mài có nguo`i mài mong se~ doc. blog mài. uhm, tao vít ho)i khó hiu?, nhung đó là tao đoán ta^m tra.ng mai` thía nào... Vui hen Lua^n, thu' tu gap. lai. hen, hanh. phuc' hen, thu' tu cu~ng gap. lai. hen (2 cau nói gio'ng nhau nhu)ng that. ra lai. khác nhau, tao nghi~ mài hiu? tao nói gì mèm!!!;);))

[deleted] said...

Uhm, để BL đọc lại rùi comment cho LP sau ha

Post a Comment