Food for Thoughts

Success is the ability to go from one failure to another with no loss of enthusiasm.

I'm a great believer in luck, and I find the harder I work, the more I have of it.

Logic will get you from A to B. Imagination will take you to everywhere.

When the impossibility has been eliminated, whatever improbable remains... is possible.

So do all who live to see such times. But that is not for them to decide. All we have to decide is what to do with the time that is given to us. There are other forces at work in this world Frodo, besides the will of evil. Bilbo was meant to find the Ring. In which case, you were also meant to have it. And that is an encouraging thought.

Lười biếng, hời hợt và dễ dãi là ba thứ giết chết tài năng.

Nov 25, 2008

Bạn muốn có một tình yêu như thế nào?




Thiên nhiên là một bậc nghệ sĩ kì tài. Không cần cọ, vẫn vẽ nên được cuộc sống muôn màu; không cần dao, vẫn khắc hoạ được vẻ kì diệu của sự sống; không cần thang âm, vẫn viết nên những bài ca du dương tuyệt vời. Khi sinh ra, mỗi người chúng ta cũng được trao ban khả năng sáng tạo. Cùng với quyền làm chủ bản thân, chúng ta có thể vẽ nên cuộc sống theo ý của mình. Cuộc sống của bạn tốt đẹp, vui vẻ hay chán chường, khổ sở hoàn toan tuỳ thuộc ở bản thân bạn. Tình yêu của bạn thơ mộng, đẹp như mơ hay bế tắc, thất bại cũng tuỳ thuộc ở bản thản bạn. Hãy là một người nghệ sĩ, cùng với sức sáng tạo của bạn để vẽ nên bức tranh cuộc sống và tình yêu tuyệt vời.

"Chưa từng có ai có thể đo đếm được bên trong trái tim chứa đựng điều gì." - Zelda Fitzgerald

Tuỳ bút ngày 25 tháng 11 năm 2008




Lúc viết những dòng này, những sms tôi chép lại vẫn ở trong tầm nhìn của tôi. Lần cuối cùng là 070615. Kể từ dạo ấy, cuộc đời tôi có nhiều biến chuyển đấy nhỉ? Trải qua một cuộc tình dang dở. Những cơn say con gái nối lưng gối đầu nhau kéo đến. Để rồi những bước chân lẻ loi chợt như rụt rè và những dòng chữ này được viết ra.

Cái tâm hồn nghệ sĩ và cái chất bay nhảy mà tôi không rõ mình nhiễm phải tự bao giờ bỗng chốc buông thả và bỏ bê chủ nhân xác đáng của chúng. Tôi chán những cơn say đó, tôi chán những bước chân lãng du. Tôi thèm một chốn bình yên. Bị bỏ lại, nhiều lúc rùng mình vì cái lồng lộng của thế gian và người đời. Đành rằng cảm hứng ấy làm nên nhiều những gì tôi đang có mà cây đàn tôi nâng niu bảo bọc, lau chùi từng phím đàn mỗi lúc tôi biết nó vấy bẩn những kinh nghiệm dung tục là một chứng vật, song cảm giác ớn lạnh và rỗng tuếch vẫn như thăm thẳm trong tâm hồn. Dạo gần đây, mỗi lần cảm hứng manh nha khởi phát, tôi lại không khỏi chìm vào cái vòng luẩn quẩn mà tiềm thức vẫn cứ ráo hoảnh tìm cách lôi tôi ra, cái ám ảnh của những con người lữ hành lâu ngày bỗng chốc nhận ra khi mình đã chán đi chán lại thì không có một chốn để đi về.

Một cõi đi về nhỉ... Có người lữ hành nào ra đi không xứ sở? Có chăng những nỗi u hoài là nằm ở quãng đường đã đi qua mà làm lối về sao mà xa xăm và diệu vợi. Diệu vợi là vì cái bão tâm sự của nào là những kỉ niệm, những niềm háo hức mong chờ ngày về, những nỗi buồn vô duyên không biết từ đâu mà ra, nhưng trên hết vẫn là cái bình yên đẹp lạ kì như không có thật, hững hờ và mời gọi. Xa xăm vì lữ khách đã đi lâu ngày và đi nhiều, con người lữ khách có đâu nguyên vẹn như cái lúc cát bước ra đi. Lữ khách đã đi xa, nhưng trong lòng vẫn phảng phất bí mật cái cảnh người xưa tình cũ, ngặt nỗi bước chân ngày nào còn náo nức đã đưa anh đi xa bao nhiêu thì bây giờ để trở về, bước chân nay đã mỏi mệt lại phải ậm ình qua những quãng đường xa tít tắp ấy. Xa lắm chứ, tôi lấy làm ngậm ngùi. Ngày về có dễ dàng và suôn sẻ, câu hỏi canh cánh trong lòng ấy thổn thức lắm, âm ỉ lắm. Nhưng câu hỏi đã chuyển thành nỗi hoài nghi đặc sệt này mới thật là đáng sợ.

Xứ sở có còn nhận ra người năm xưa?

Nov 23, 2008

Tình yêu và tuổi tác




Tuổi tác không hề ảnh hưởng tới tình yêu. Già đi - đó chỉ là một trạng thái của thể xác và suy nghĩ. Ta bắt đầu có tuổi khi ta không còn lý tưởng, không còn khả năng thưởng thức niềm vui, mất đi hi vọng và niềm tin vào những phép nhiệm màu. Tuổi gài sẽ đến khi ta ngừng những đam mê với cuộc đời, không còn hào hứng với những điều mới mẻ, những thách thức, những mộng mơ... Chỉ cần chúng ta cùng hoà mình vào sự phong phú của thế giới xung quanh, lắng nghe tiếng cười giòn giã mang giai điệu của tình yêu và tiếp tục tin vào chính mình, thì tuổi già không còn là điều quan trọng.

Tình yêu là một suối nguồn tươi trẻ của cuộc sống. Miễn là ta yêu và được yêu, ta sẽ trẻ mãi. Cái chết chỉ là giai đoạn cuối cùng tr0ng quá trình phát triển của một đời người. Hãy luôn nhớ rằng chúng ta chỉ là những vị khách trọ trên cuộc sống trần gian này, vậy thì có gì hối tiếc khi ta đã đi đến đích? Dù cuộc đời của chúng ta dài đến thế nào đi chăng nữa cũng trờ thành vô nghĩa nếu ta không biết thưởng thức từng ngày và chưa hề nếm được vị ngọt tình yêu.

"Hãy tận hưởng tất cả những ngày tháng của cuộc đời." - Jonathan Swift

Nov 22, 2008

Sự mềm dẻo trong tình yêu




Cách đây nhiều năm, nhân chuyến duy lịch đến Thái Lan, tôi được nghe một vị sư ở chùa nói ẩn dụ một cách rất thú vị về cuộc sống. Vừa chỉ tay vào cây tre, ông vừa trầm ngâm:

"Hãy trở nên giống như cây tre này. Nhìn bên ngoài, trông nó thật mạnh mẽ, nhưng bên trong lại mềm dẻo vô cùng. Rễ tre cắm sâu vào lòng đất, đan xen và tương trợ nhau để tăng thêm sức mạnh. Thân cây thoải mái uốn mình trong gió bão như diễn viên xiếc, tuy mềm mại nhưng rất khó gãy. Tre càng mềm dẻo bao nhiêu thì cảng vững vàng bấy nhiêu, không ai có thể bẻ gãy được."

Hình ảnh cây tre đó chính là bài học quý giá đối với chúng ta. Những khó khăn, thử thách trong cuộc sống sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu ta đối phó với chung bằng một thái độ bình thản, nhẹ nhàng. Nóng nảy, vội vàng chỉ làm cho mọi việc trở nên xấu hơn mà thôi. Trên đời này, sự việc không phải lúc nào cũng rành rọt phân biệt giữa cái tốt và cái xấu, giữa hoàn toàn đúng và hoàn toàn sai. Đừng nhìn cuộc đời bằng ánh mắt tiêu cực, đừng phán xét mọi người và mọi việc xảy đến với mình. Cuộc đời của bạn, và cả tình yêu của bạn, rồi sẽ trở nên hoàn hảo như bạn mong đợi, nếu bạn luôn ứng phó với mọi hoàn cảnh một cách mềm dẻo và khôn ngoan.

"Thế giới này muôn màu muôn vẻ, nên sẽ không cần thiết và cũng không nên đòi phân biệt rành rọt hai màu trắng đen." - Dennis R. Little

Nov 19, 2008

Cuộc sống không tình yêu chưa phải là cuộc sống đích thực




Mỗi người chúng ta có mộc cuộc sống với những ẩn số của riêng mình. Không bao giờ có hai cuộc đời hoàn toàn giống nhau, và cũng chưa chắc có ai đã từng phai đối mặt với những vấn đề mà bạn đang gặp phải. Vì vậy, đừng cố gắng theo đuổi một khuôn mẫu cuộc đời nào đó của những chuyên gia, những nhà lãnh đạo, những nhân vật nổi tiếng mà bạn vẫn hằng ngưỡng mộ. Có thể họ là những người đã góp phần nào đó trong quá trình đi tìm lời giải của cuộc đời, nhưng chính bạn mới là người phải tìm ra được một lối sống, một giải pháp cho riêng mình. Không ai có thể sống thay chúng ta, tìm ra lời giải đáp cho cuộc sống và tình yêu của chúng ta. Tất cả đều do chúng ta tự chọn lấy.

Nhiều người trong chúng ta nghĩ rằng mình có thể sống mà không cần tình yêu. Với họ cuộc đời này còn có bao nhiêu điều cần thiết phải làm hơn là việc tập trung vào việc yêu thương một ai đó. Tiếc thay, đó là một quan niệm sai lầm. Không có tình yêu, con người chúng ta không bao giờ có thể trở nên hoàn hảo. Không có tình yêu, trái đất này chỉ là một chốn hoang vu, không có sự sống. Và mỗi người chúng ta sống trên đời này thật ra đều hướng đến việc tìm kiếm một tình yêu đích thực cho mình.

"Tình yêu là một sức mạnh có khả năng hướng con người đến những giá trị cao nhất của cuộc đời, đó là sức mạnh của chân lí, tri thức, sắc đẹp, sự tự do, lòng hào hiệp và hạnh phúc." - Pitirim Soroken

Nov 17, 2008

Thất bại trong tình yêu




Trong tình yêu không bao giờ có chỗ cho sự thất bại. Nếu bạn không có cái may mắn được đáp lại tình yêu - điều đó không có nghĩalà bạn đạ thua cuộc. Khi chưa một lần yêu bằng chính trái tim mình, ta sẽ không bao giờ được nếm trải hương vị ngọt ngào của nó. Cảm giác hạnh phúc đến từ việc ta có một người để quan tâm, để chăm sóc, để yêu thương và nghĩ đến hằng ngày, cho dù chỉ là trong thầm lặng. Có người đánh đồng tình yêu với sự chiếm hữu, và họ luôn cho rằng mỗi khi có được tình yêu, tức là họ đã giành được một chiến cong đáng tự hào. Đó là một quan niệm sai lầm, bởi tình yêu đích thực khiến ta vui cùng niềm vui của người ấy, hạnh phúc khi người ấy hạnh phúc và đau buồn khi người ấy thất bại. Hãy cứ yêu thương, cho dù bạn biết rằng có thể mình chẳng bao giờ được đền đáp. Những ai cố gắng thực hiện một việc gì đó mà không thành công, vẫn còn tốt hơn những người vì sợ hãi thất bai mà không dám làm bất cứđiều gì trong đời.

Con người có được kinh nghiệm từ những thất bại. Qua những lần thất bại và phải bắt đầu lại từ đầu, chúng ta trở nên không ngoan và cẩn trọng hơn. Ông cha ta có câu: "Thất bại là mẹ thành công", nhưng có mấy khi chúng ta có được suy nghĩ tích cực như thế. Khi gặp thất bại, phản ứng đầu tiên cảu con người là chán nản, buồn phiền. Chúng ta luôn nghĩ thất bại như một điều đáng hổ thẹn. Không hẳn thế! Thành công thường náu mình đâu đó torng thất bại. Hãy chấp nhận thất bại và tìm kiếm nguyên nhân, tìm con đường mới cho một sự việc cũ và một định hướng khác cho tương lại. Đó là cách để thay đổi, đề nhìn thấu sự vật và làm cho cuộc sống của mình tốt đẹp hơn, Khi bạn học được điều đó, tức là bạn đã học được cách để yêu.

Nov 16, 2008

Tình yêu cần phải được nuôi dưỡng




Yêu và được yêu - đó là niềm khao khát, là hạnh phúc và là ước mong của tất cả mọi người trên thế gian này. Nhưng một khi đã có được tình yêu, thì làm cách nào để giữ nó luôn sống mãi? Tình yêu sẽ không chết đi vì bệnh tật, vì thời gian, sự xa cách hay khó khăn, thử thách của cuộc sống... mà nó chết đi vì sự thờ ơ và lãnh đạm, vì sự ghen tuông mù quáng hay thái độ chiếm hữu, cho rằng tình yêu là một món quà để cất giữ. TÌnh yêu cũng sẽ lụi tàn vì cảm giác nhàm chán và vì ý nghĩ sai lầm rằng nó tự đến, là sự hiển nhiên vốn phải có để rồi không cần nâng niu, trân trọng.

Cũng giống như tất cả những vật thể sống khác, tình yêu rất cần được sự quan tâm và chăm sóc. Khi yêu, tức là hai người đang cùng chăm sóc một hạt mầm nhỏ bé. Sự quan tâm, những cử chỉ yêu thương, sự chia sẻ chân thành chính là làn nước mát lành giúp hạt mầm ấy đâm chồi, vươn lên một cách khoẻ mạnh. Để hương hoa tình yêu của bạn luôn nồng thắm và tươi đẹp, hãy luôn làm mới mối quan hệ của mình, luôn nuôi dưỡng nó bằng tất cả trái tim và tâm hồn của bạn!

Nov 15, 2008




Lời tựa của tác giả "Born For Love"


Tôi thường đón chảo ngày mới bằng cách nghe tin tức. Ở khắp nơi trên thế giới này, mỗi ngày xảy ra biết bao nhiêu điều đau lòng. Tôi nghe nói về một người chạy bộ bị trấn lột trong công viên, một gã tâm thần bắn bị thương một đứa trẻ tội nghiệp, một anh chàng bóp cổ vợ mình vì ghen tuông mù quáng, rồi những vụ bạo động, giết người... Mặc dù ngày nào cũng phải nghe nữưng tin tức đáng buồn này, tôi vẫn chọn lựa cách đối mặt với thế giới trong tư thế cảu một người tràn đầy tình yêu.



Một số người khó có thể chấp nhận ý nghị tình yeôu là một sự lựa chọn. Điều này dườn gnhư trái ngược với lí thuyết chung về tình yêu lãng mạn, torng đó cho rằng tình yêu là một bản tính bẩm sinh và có thể chiếm lĩnh tâm hồn ta vào bất kì lúc nào, bất kể ta có muốn hay không. Lí thuyết này luôn khẳng định tình yêu là một sức mạnh kì diệu sẽ giúp chúng ta thoát khỏi đau khổ và giải quyết mọi rắc rối, vì bản chất tình yêu là như thế. Đúng là trong một phạm vi nào đó, tình yêu là do cơ duyên, nhưng nó cần được gợi lên, được học hỏi và chiêm nghiệm nếu muốn nó mang lại cho chúng ta nguồn hạnh phúc đích thực và dài lâu.


Nhìn vào cuộc sống của bản thân, tôi thấy mình có được niềm hạnh phúc và vui sống đến thế là nhờ vào hơn 25 năm nghiên cức về tình yêu của mình. Tôi vẫn thường bị nhiều người cho là quá lãng mạn, lãng mạn đến mức không thể cứu chữa được. Nhưng cho đến tận bây giờ tôi vẫn có thể nói với bạn rằng đó là một lợi thế, chứ không phải là một sự thiệt thòi. Tình yêu chính là phương cácyh điệu kì đã biến cuộc đời tôi thành một tuyệt tác sống động và lí thú nhất. Thỉnh thoảng tình yêu cũng làm cho cuộc sống của tôi bị xáo trộn, nhưng tôi phát hiện ra rằng cũng chính tình yêu sẽ chữa lành những vết thương đau khổ nhất. Và dù cho có phải sống với một trái tim rỉ máu thì vẫn còn tốt hơn là một trái tim không có cảm xúc.


Nhưng tôi cũng không quá lãng mạn để tin rằng một người nào đó có thể thành công chỉ với sự dẫn dắt đơn thuần của con tim. Ngoài tình yêu chúng ta còn có lí trí. Tình yêu chỉ có thể mang lại hạnh phúc khi chúng ta biết học hỏi, phân tích và nghiên cứu nó một cách nghiêm túc vì những khát khao của mình.


Đa số chúng ta thường thụ động chờ đợi, cho đến khi tự phát hiện ra rằng mình đang tuyệt vọng đơn độc và đồng htơi bị chế ngự bởi cảm giác bất lực trước những cảm xúc của riêng mình. Trong trường hợp đó, nhiều người chọn cách lao vào tình yê vội vã và thiếou suy nghị như những con thiêu tâhn lao và ánh lửa. Và kết quả là gì? Cô đơn và tuyệt vọng ngày càng lớn hơn, họ trở nên băng giá, ganh ghét và sợ hãi hơn với cuộc sống, bị suy nhược nhiều hơn cả về tinh thần và thé chất... Nói chung là khi chất chồng thất vọng trong tình yêu và không tìm ra được lối thoát, con người sẽ sống lãnh đạm hơn, phó mặc đời mình cho những nghi kị, thành kiến và đau khổ.


Tôi mong muôn quyển sách này có thể giúp chúng ta thoát khỏi thế tiến thoái lưỡng nan đó. Quyển sách đưa ra những ý tưởng mà tôi hi vọng là sẽ gợi ý cho các bạn phân tích về tình yêu của mình một cách nghiêm túc, đem đến cảm giác phấn chấn và cuối cùng dẫn đến những hành động khích lệ sự đổi mới đề chúng ta có được sự thành công trong tình yêu cảu các bạn. Tôi cố gắng diễn đạt những ý tưởng này theo những cách đơn giản và rõ ràng, nhấn mạnh bằng cách lặp lại một số những ý tưởng.


Mặc dù trong quyển sách này gợi ý vô số điều suy ngẫm, nhưng quả thực tất cả những điều đó đều là các bộ phận của một khái niệm: TÌNH YÊU. Đúng vậy, tình yêu không phải là một ý niệm trừu tượng, thần bí và phức tạp. Nó là điều mà con người có thể đạt được bằng những kinh nghiệm hằng ngày, nhất là qua những lần thất bạivà cả trong những khoảnh khắc thăng hoa của cảm xúc.


Quyển sách này được dành riêng cho những con người háo hức tìm kiếm tình yêu, tìm kiếm những điều kì diệu nhất mà cuộc sống đã ban cho để chúng ta có thể sống tốt đẹp hơn, có thể khám phá, ươm mầm và khơi dậy những khả năng tuyệt vời của chính mình thông qua tình yêu.


- Cố Tiến sĩ Leo Buscaglia

Nov 8, 2008

Diễn văn chiến thắng của ông Barack Obama




Diễn văn chiến thắng của ông Barack Obama


Thượng nghị sỹ Barack Obama đã có diễn văn tuyên bố chiến thắng trước các ủng hộ viên vào đêm 4/11/2008:

Nếu có ai đó vẫn đôi chút hoài nghi, không tin nước Mỹ là xứ sở của những điều không thể, không tin giấc mơ của lớp cha anh lập quốc vẫn tồn tại trong nước Mỹ thời nay, hay vẫn nghi ngờ về sức mạnh của nền dân chủ Mỹ, thì câu trả lời dành cho quý vị chính là đêm nay.

Câu trả lời là những hàng người kéo dài quanh các trường học, quanh các nhà thờ mà đất nước này chưa từng thấy.

Người dân đợi tới ba, bốn giờ đồng hồ, trong đó nhiều người lần đầu trong đời, vì tiếng nói của họ sẽ tạo ra thay đổi.

Câu trả lời là những lớp người trẻ, người già, người giàu, người khó; người theo đảng Dân chủ, đảng Cộng hòa; người da đen, da trắng, người nói tiếng Tây Ban Nha, người châu Á, người gốc da đỏ, người đồng tính, người dị tính, người tàn tật, người lành lặn - là những công dân Mỹ đã gửi thông điệp ra cho cả thế giới rằng chúng ta không chỉ là một tập hợp các cá thể, hay tập hợp các tiểu bang Cộng hòa hoặc Dân chủ: Chúng ta đã và sẽ mãi mãi là Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ.

Người ta đã nghe quá lâu nay rằng cần phải căm ghét người khác, phải sợ hãi và ngờ vực vào điều chúng ta có thể giành được nhưng nay họ dám tìm lời giải đáp bằng cách đặt tay lên bánh xe lịch sử và lái nó về hướng hy vọng, cho một ngày mai tốt đẹp hơn.

Đã mất thật nhiều thời gian để có được thời điểm này. Nhưng đêm nay, vì tất cả những gì chúng ta đã làm trong cuộc bầu cử, và đúng là thời khắc này, Thay Đổi đã đến với nước Mỹ.

Đồng hành

Lúc chiều tối nay, tôi nhận được lời chúc mừng đặc biệt cảm động qua điện thoại từ Thượng nghị sĩ McCain.

Ông McCain đã có một cuộc vận động tranh cử lâu dài và mạnh mẽ. Ông cũng đã chiến đấu hết sức và bền bỉ hơn cho Tổ quốc yêu quý của chúng ta. Ông cũng đã từng đau đớn vì nước Mỹ ở mức độ mà đa số chúng ta không thể tưởng tượng nổi.

Hai ông Obama và Biden
Liên danh Dân chủ Obama/Biden đã thành công

Những thành quả mà chúng ta được hưởng ngày hôm nay là nhờ sự hy sinh, cống hiến, của nhà lãnh đạo quả cảm và quên mình vì đất nước.

Tôi đã chúc mừng ông McCain, tôi cũng chúc mừng Thống đốc Palin về tất cả những gì họ đạt được. Tôi sẽ hợp tác với họ để làm mới lại cam kết về đất nước trong những tháng tới.

Tôi cũng muốn cảm ơn người bạn đồng hành của tôi, người đã vận động cùng tôi với cả trái tim và lên tiếng vì những người mà ông cùng trưởng thành trên đường phố Scranton và cùng đi trên tuyến xe lửa hàng ngày về nhà ở Delaware: phó tổng thống đắc cử của nước Mỹ, Joe Biden.

Tôi cũng không thể đứng ở đây tối nay nếu không có sự ủng hộ không mệt mỏi của người tạo mái ấm cho gia đình tôi từ 16 năm qua, tình yêu của đời tôi và Tân Đệ nhất Phu nhân của nước Mỹ, Michelle Obama.

Hai con Sasha và Malia, bố yêu hai con hơn cả mức các con có thể nghĩ tới, và hai con xứng đáng được một con cún nhỏ vào ở cùng chúng ta trong Tòa Bạch Ốc.

Và dù bà không còn nữa, tôi biết bà ngoại đang chứng kiến giờ phút này, cùng cả gia đình đã sinh ra tôi và giúp tôi nên người. Tôi không bao giờ quên bà và cha mẹ vì biết rằng món nợ này không bao giờ có thể trả nổi.

Với chị Maya, với chị Auma, và tất cả các anh chị em khác của tôi – xin vô cùng cảm ơn mọi người đã hỗ trợ và ủng hộ.

Cảm ơn người phụ trách cuộc tranh cử David Plouffe, vị anh hùng thầm lặng, người đã tạo dựng ra cuộc vận động chính trị tuyệt vời nhất trong lịch sử Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ.

Cảm ơn David Axelrod, cố vấn chiến lược, người bạn đồng hành với tôi trên từng đoạn đường, cảm ơn nhóm vận động tranh cử tuyệt vời nhất trong lịch sử chính trị – các bạn đã tạo ra kỳ tích, và tôi vô cùng biết ơn vì sự hy sinh, lòng tận tụy cho mục tiêu chung.

Chiến thắng của người dân

Nhưng trước hết, tôi sẽ không bao giờ quên chiến thắng này là của ai - đó là chiến thắng của các bạn.

Thực ra từ đầu tôi không phải là ứng viên khả dĩ nhất cho chức vụ này. Cuộc vận động tranh cử khởi sự với rất ít tiền bạc và sự ủng hộ từ các nhân vật danh tiếng.

Cuộc vận động này không được tính toán từ các văn phòng tại Washington mà từ sân nhà ở Des Moines, phòng khách ở Concord và cổng vào nhà ở Charleston.

Chiến dịch này có được là nhờ những người dân phải lục lọi trong túi, lấy những đồng 5 đôla, 10 đôla và 20 đôla quyên góp cho cuộc vận động.

Nó cũng lớn lên, mạnh mẽ lên từ những thanh niên dám bác bỏ tín điều của một thế hệ thờ ơ; những người phải để gia đình đằng sau để đi kiếm việc nơi xa, những công việc đem lại đồng tiền nhỏ bé và kéo ngắn lại các giấc ngủ.

Nó lớn lên từ chính những người không còn trẻ nhưng đi trong giá buốt và nắng gió đến gõ cửa những người xa lạ nhưng thân thiện. Từ hàng triệu người Mỹ tự nguyện tổ chức lại và chứng minh rằng sau hai thế kỷ, chính quyền của dân, do dần và vì nhân dân vẫn còn đó, không bị xóa khỏi mặt đất.

Đây là thắng lợi của các bạn.

Nhiệm vụ trước mắt

Tôi biết các bạn tham gia chỉ để giành chiến thắng trong cuộc bầu cử này và không làm điều này chỉ vì tôi.

Các bạn vào cuộc vì hiểu rằng nhiệm vụ trước mắt vô cùng lớn.

Ngay cả khi đang ăn mừng tối nay, chúng ta biết các thách thức mà ngày mai sẽ đem lại là lớn nhất trong cuộc đời chúng ta - hai cuộc chiến, một hành tinh đang bị hủy hoại, khủng hoảng tài chính tàn khốc nhất trong cả một thế kỷ.

Ngay cả khi đang ăn mừng tối nay, chúng ta biết các thách thức mà ngày mai sẽ đem lại là lớn nhất trong cuộc đời chúng ta - hai cuộc chiến, một hành tinh đang bị hủy hoại, khủng hoảng tài chính tàn khốc nhất trong cả một thế kỷ.

Ngay cả khi chúng ta đứng ở đây, chúng ta biết có những người Mỹ dũng cảm đang chong đêm trên sa mạc Iraq, trên các rặng núi của Afghanistan, dấn thân vào chốn rủi ro vì chúng ta.

Có những người mẹ, người cha đêm không ngủ, sau khi con cái đã yên giấc vì băn khoăn về tiền vay mua nhà, vì tiền chữa bệnh, hay khoản tiết kiệm để con vào đại học.

Có một luồng sinh khí mới cần nắm bắt, những chỗ làm mới cần tạo ra, những trường học mới cần xây, những đe dọa phải giải quyết và những đồng minh cần vun đắp.

Thay đổi dân tộc

Con đường trước mắt sẽ rất dài. Ngọn núi ta trèo rất dốc.

Chúng ta có thể không đến được điểm cần đến trong một năm, thậm chí trong một nhiệm kỳ nhưng nước Mỹ yêu quý của tôi ơi, tôi chưa bao giờ nhiều hy vọng hơn hôm nay rằng chúng ta sẽ tới đích.

Tôi xin hứa với Tổ quốc: cả dân tộc sẽ đến đích.

Sẽ có sự thoái lui, sẽ có những bước lầm lỡ. Sẽ có cả nhiều người sẽ không đồng ý với mọi quyết định hoạch chính sách tôi đưa ra ở cương vị tổng thống.

Chúng ta cũng biết chính phủ không giải quyết được mọi chuyện. Nhưng tôi sẽ luôn thành thật với tất cả các bạn về các thách thức đối với của chúng ta. Tôi sẽ lắng nghe các bạn, đặc biệt là khi chúng ta bất đồng.

Trên hết và trước hết, tôi sẽ đề nghị các bạn tham gia công việc gây dựng lại nước Mỹ bằng cách duy nhất và đầu tiên từ 221 năm qua trong lịch sử Hoa Kỳ. Đó là cách tái thiết từng ngôi nhà, từng viên gạch bằng từng bàn tay nối nhau.

Một đất nước, một dân tộc

Những gì bắt đầu 21 tháng trước giữa một mùa đông lạnh giá không thể thay đổi trong chỉ một tối mùa thu hôm nay.

Chỉ riêng chiến thắng này chưa phải là Thay Đổi chúng ta thấy. Đây mới là cơ hội cho chúng ta thay đổi. Nhưng không điều gì xảy ra nếu chúng ta trở lại con đường cũ và Thay Đổi không thể có nếu thiếu các bạn, thiếu tinh thần phụng sự và dấn thân.

Tranh cát ông Obama
Ông Obama trở thành vị tổng thống da đen đầu tiên của nước Mỹ

Hãy huy động tinh thần ái quốc, tinh thần phục vụ và trách nhiệm để mỗi người trong chúng ta vào cuộc, làm việc hết sức và chăm lo không chỉ bản thân mà cả những người xung quanh.

Hãy nhớ rằng nếu cuộc khủng hoảng tài chính này dạy cho chúng ta bài học gì thì đó là chúng ta không thể có một thị trường tài chính (Wall Street) năng động khi người dân bình thường (Main Street) chịu thiệt thòi. Đất nước và nhân dân Hoa Kỳ hoặc sẽ vươn lên, hoặc sụp đổ đều với tư cách một quốc gia, tất cả cùng nhau.

Chúng ta hãy cưỡng lại thói bè phái và sự thiếu chín chắn vốn đã đầu độc nền chính trị nước ta quá lâu. Hãy nhớ rằng chính người từ tiểu bang này là người đầu tiên cầm cờ của đảng Cộng hòa vào Tòa Bạch Ốc. Đảng được xây dựng từ những giá trị tự do, tự chủ và đoàn kết quốc gia.

Đây chính là những giá trị tất cả chúng ta cũng chia sẻ và dù đảng Dân chủ thắng lớn đêm nay, chúng ta khiêm tốn và quyết tâm hàn gắn sự chia rẽ vốn đã kìm chân nước Mỹ.

Như Lincoln nói với một dân tộc chia rẽ còn hơn bây giờ: "Chúng ta không phải là kẻ thù mà là bè bạn, người ta dù có thể ngăn cản tình cảm nhưng không thể cắt đứt sợi dây yêu thương."

Với những người Mỹ mà tôi còn cần phải giành sự ủng hộ, tôi có thể đã không có được lá phiếu nhưng tôi nghe thấy tiếng nói của các bạn và tôi cần các bạn giúp, và tôi sẽ là tổng thống của cả các bạn.

Vị trí của nước Mỹ trong toàn cầu

Với những người đang theo dõi sự kiện đêm nay, từ các nghị viện, lâu đài ở nước ngoài hay chỉ nghe qua radio từ những ngõ xóm bị lãng quên trên thế giới, câu chuyện ở đây tuy chỉ là về nước Mỹ nhưng chúng ta cùng chung một số phận, và bình minh đã ló rạng với sự lãnh đạo của Hoa Kỳ.

Với những kẻ muốn phá hủy thế giới - chúng ta sẽ đánh bại chúng. Những ai yêu chuộng hòa bình và an ninh thì chúng tôi sẽ đứng bên các bạn.

Với những người đang tự hỏi là ngọn hải đăng Hoa Kỳ liệu có còn cháy không thì đêm nay, một lần nữa chúng tôi chứng tỏ cho các vị thấy rằng quyền lực thực sự của nước Mỹ không phải đến từ vũ khí, tiền bạc mà từ sức mạnh dài lâu của lý tưởng dân chủ, tự do, cơ hội và niềm hy vọng.

Với những người đang tự hỏi là ngọn hải đăng Hoa Kỳ liệu có còn cháy không thì đêm nay, một lần nữa chúng tôi chứng tỏ cho các vị thấy rằng quyền lực thực sự của nước Mỹ không phải đến từ vũ khí, tiền bạc mà từ sức mạnh dài lâu của lý tưởng dân chủ, tự do, cơ hội và niềm hy vọng.

Bí quyết của nước Mỹ là nước Mỹ luôn có thể thay đổi. Chúng ta có thể hoàn thiện thêm liên hệ của mình. Những gì chúng ta đạt được đem lại hy vọng về điều có thể đạt được cho ngày mai.

Lịch sử đấu tranh

Cuộc bầu cử này có nhiều câu chuyện mới mẻ sẽ còn được kể cho các thế hệ mai sau. Nhưng câu chuyện mà tôi ghi lại trong tim tối nay là về một người phụ nữ cử tri tại Atlanta. Bà cũng giống như hàng triệu người đã xếp hàng bỏ phiếu để tiếng nói của họ được lắng nghe.

Nhưng có một điều khác: Ann Nixon Cooper năm nay đã 106 tuổi.

Bà Cooper ra đời vào thế hệ đầu tiên sau chế độ nô lệ, khi mà xe hơi chưa chạy trên đường, phi cơ chưa bay lên bầu trời. Đó là khi bà chưa được phép đi bầu vì hai lý do - bà vừa là phụ nữ, vừa là người da đen.

Đêm nay, tôi nghĩ về tất cả những gì bà trải nghiệm trong cuộc đời hơn một thế kỷ ở nước Mỹ, về nỗi đau nhói con tim và niềm hy vọng, về cuộc đấu tranh và sự tiến bộ, về những lần người ta nói rằng chúng ta không có quyền làm gì đó, và về những người kiên trì thúc đẩy Niềm tin vào nước Mỹ: Đúng, chúng ta luôn có thể thành công.

Ông Obama
Đúng, chúng ta có thể thành công!

Vào thời phụ nữ còn bị buộc phải im lặng, và hy vọng của họ bị xóa tan, bà đã sống để mà thấy họ có thể đứng lên giành quyền bỏ phiếu. Đúng thế, chúng ta luôn có thể thành công.

Khi niềm tuyệt vọng lan ra và nỗi trầm uất bao phủ đất nước, bà đã chứng kiến một dân tộc chiến thắng nỗi sợ hãi với Chính sách Kinh tế Xã hội Mới, việc làm mới và một niềm tin về mục tiêu chung. Đúng thế, chúng ta luôn có thể thành công.

Khi bom rơi xuống Trân Châu Cảng và nền độc tài đe dọa nhân loại, bà đã có mặt để chứng kiến cả một thế hệ đứng dậy, trở thành vĩ đại, và nền dân chủ được bảo vệ. Đúng thế, chúng ta luôn có thể thành công.

Bà đã có mặt ở đó, ở Montgomery, ở Birmingham, và ở Selma khi vị mục sư từ Atlanta nói với mọi người rằng: "Chúng ta sẽ thắng cuộc ". Đúng thế, chúng ta luôn có thể thành công.

Con người đã đặt chân lên Mặt Trăng, Tường Berlin đã sụp đổ, một thế giới đã liên kết lại bằng khoa học và trí tưởng tượng, và năm nay bà đã chạm tay vào màn hình của máy bỏ phiếu. Vì sau 106 năm sống ở Mỹ bà đã qua tất cả thời điểm đen tối nhất, những giờ phút tươi sáng nhất của đất nước, bà hiểu rằng Hoa Kỳ có thể thay đổi. Đúng thế, chúng ta luôn có thể thành công.

Đây là thời điểm của chúng ta

Hỡi Nước Mỹ, chúng ta đã đi một chặng đường xa. Nhiều điều đã xảy ra. Nhưng còn rất nhiều điều phải làm. Đêm nay, chúng ta tự hỏi rằng nếu con cháu chúng ta có sống đến thế kỷ tiếp sau, sống lâu như Ann Nixon Cooper, thì chúng sẽ chứng kiến những thay đổi gì? Những tiến bộ gì sẽ được nhân loại tạo ra?

Đây là cơ hội để chúng ta đáp lại thách thức đó. Đây là thời khắc của chúng ta.

Đây là lúc để mọi người trở về với công việc và mở cửa đón chào cơ hội cho con cháu chúng ta, để phục hồi sự thịnh vượng và cổ vũ cho hòa bình, để giành lại Giấc mơ Mỹ và xác tín sự thật cao nhất rằng chừng nào còn sống chúng ta còn hy vọng.

Dù bị chỉ trích, nhạo báng, nghi ngờ, dù bị người ta nói rằng chúng ta bất lực, chúng ta sẽ đáp lời bằng chính tín điều Mỹ: Đúng thế, chúng ta luôn có thể thành công.

Xin cảm ơn các bạn. Thượng Đế ban phước cho các bạn, và hãy để Thượng Đế ban phước cho nước Mỹ!

Nov 5, 2008

November 05, 2008




Một sự kiện lịch sử và đầy cảm xúc.
Obama: "Change has come to America"
Voter: "It's great to be an American today"
Ở nước Mĩ hôm nay chúng ta nhìn thấy những điều kì diệu.
Ở nước Mĩ hôm nay chúng ta nhìn thấy một thế giới mới.
Chúng ta tiếp tục tin tưởng vào những điều kì diệu và thế giới.
Vì nước Mĩ. Vì Barack Obama.
Xin cảm ơn điều kì diệu này vì đã đem đến niềm hi vọng và sức sống mới đến thế giới và nhân loại. Tôi tin rằng nhiều người đã không kềm được cảm xúc khi chứng kiến thời khắc lịch sử này.

Nov 4, 2008

Q&A: The US Electoral College




An American president is not chosen directly by the people. Instead, an Electoral College is used. In a close election, the importance of the College grows.


How does the Electoral College work?


Each state has a number of electors in the Electoral College equal to the total of its US senators (always two) and its representatives, which are determined by the size of the state's population. Technically, Americans vote for the electors not the candidate.

California, the most populous state, has 55 electoral votes. A few small states and the District of Columbia have only three.

There are 538 electors in the College. In all but two states, Maine and Nebraska, the College works on a winner-takes-all basis. The winner of the popular vote in a state gets all the Electoral College votes in that state.

To become president, a candidate needs 270 Electoral College votes. The winning candidate does not need to win the national popular vote.

Why was the system chosen?


When the United States was founded, a national campaign was almost impossible given the communications; states were jealous of their rights; political parties were suspect and the popular vote somewhat feared.

The framers of the Constitution in 1787 rejected both the election of the president by Congress - because of the separation of powers - and election by direct popular vote, on the grounds that people would vote for their local candidate and the big states would dominate.

Another factor was that Southern states favoured the College system. Slaves had no votes but counted as three-fifths of a person for computing the size of a state's population.

The original idea was that only the great and the good in each state would make up the electors in the Electoral College. Over the years the College has been changed to better reflect the popular will.

Isn't it unfair that the winning candidate might get fewer popular votes?


This is seen as a major drawback of the system. In 2000 Al Gore won 48.38% of votes nationwide compared to George Bush's 47.87%. Ralph Nader took 2.74%. Yet Mr Bush won because he got 271 Electoral College votes compared to 266 for Mr Gore. The winning votes came from Florida whose 25 College seats all went to Mr Bush despite the difference between the two in the state's popular vote being only 537.

A similar thing happened in 1888 when Benjamin Harrison won in the College despite having fewer popular votes than Grover Cleveland.

Another drawback is that in many states the result is a foregone conclusion and there is thus little incentive for the individual to vote. It is also a disincentive for candidates to campaign there.

So what are the advantages?


The Electoral College system is respected for its historical roots and because it does usually reflect the popular vote. It also gives greater weight to smaller states - one of the checks and balances the US Constitution values.

For example, the largest state, California, has 12.03% of the US population but its 55 Electoral College votes represent only 10.22% of the College total. Wyoming, a sparsely populated state, has 0.18% of the US population but its three seats in the Electoral College give it 0.56% of the College votes.

The College system also means that a candidate needs to get a spread of votes from across the country.

What happens if no candidate gets a majority of Electoral College votes?


The decision is taken by the House of Representatives, because its seats are in proportion to the population and therefore reflects the popular will better than the Senate. Each state delegation, however, has only one vote, which means that the majority party in each delegation controls the vote. An absolute majority of states is required for election.

The vice-president is chosen by the Senate, with senators having an individual vote.

Are the electors in the College bound to vote for their candidates?


In some states they have a free vote but in practice they vote for the candidates they are pledged to. In other states they are required to do so. From time to time, individuals or small groups, called "faithless" electors, vote for another candidate but this has happened only rarely and no result has been changed by it. In 2000 an elector from the District of Columbia abstained.

If the result is extremely close, a "faithless" elector could cause real trouble. The issue would probably have to be decided by the courts.

The electors are chosen by the parties before the election, often in a vote at a convention. The electors then meet in state capitals after the election (this year on Monday, 13 December) to cast their votes. The results are formally declared to the Senate on 6 January. The new president is inaugurated on 20 January.

Source: http://news.bbc.co.uk/2/hi/americas/3736580.stm

Nov 1, 2008

Đáng để tâm




10 hiểm họa lớn nhất đối với môi trường và con người

Nấu ăn bằng than củi là một trong những hiểm họa hàng đầu đối với sức khỏe con người. Trong khi đó, nước bề mặt bị ô nhiễm còn đáng sợ hơn cả phế liệu phóng xạ và nước thải không qua xử lý.

Tổ chức bảo vệ thiên nhiên Green Cross (Thụy Sĩ) và Viện Blacksmith (Mỹ) vừa công bố 10 nguồn gây ô nhiễm nhiều nhất nhưng hiếm khi được nhắc đến trong các cuộc tranh luận về bảo vệ môi trường. Danh sách dựa vào những tiêu chuẩn do một nhóm quốc tế của các chuyên gia về môi trường và sức khỏe đưa ra, trong đó những tiêu chuẩn quan trọng nhất là độ độc hại, cách thức gây độc và số người có thể bị ảnh hưởng.

Dưới đây là danh sách do hai tổ chức đưa ra:

1. Đãi vàng bằng công cụ thô sơ

2. Nhiễm độc nước bề mặt

3. Nhiễm độc nước ngầm

4. Chất độc trong nhà

5. Khai thác mỏ công nghiệp

6. Nấu chảy kim loại và gia công

7. Phế liệu phóng xạ và phế liệu từ khai thác quặng urani

8. Nước thải không qua xử lý

9. Ô nhiễm không khí trong thành phố

10. Tái sinh ắc quy

Đãi vàng là hiểm họa lớn nhất trong danh sách. Người dùng thủy ngân để đãi vàng không những gây hại cho chính bản thân và gia đình mà còn đầu độc những làng mạc gần đó khi chất độc này thoát ra môi trường. Khoảng 15 triệu người phải hứng chịu tác hại của thủy ngân được sử dụng để đãi vàng. Ảnh: Blacksmith Institute.
Kim loại nặng và chất hữu cơ từ sản xuất công nghiệp thâm nhập vào người do dùng nước này để nấu ăn hay tưới cây trồng. Ảnh: Blacksmith Institute.
Tất cả các giếng đào vào nước ngầm đều có thể bị nhiễm độc. Ngoài ra, nước ngầm nhiễm độc còn có thể chảy ra sông hay hồ. Ảnh: Blacksmith Institute.

Đốt than, củi, mùn cưa để nấu ăn, sưởi, chiếu sáng là nguyên nhân chủ yếu tạo ra độc tố trong nhà. Do không thoáng khí, những gian phòng dùng than, củi hay phân để nấu ăn chứa nhiều khói độc, dẫn đến các bệnh ở đường hô hấp, ung thư phổi. Hơn một nửa dân số thế giới nấu ăn bằng than và củi, đặc biệt là ở Ấn Độ, Trung Quốc và các nước ở phía nam châu Phi. Theo báo cáo, than củi khiến 3 triệu người chết mỗi năm và gây nên 4% ca bệnh trên thế giới. Ảnh: Blacksmith Institute.

Vấn đề lớn nhất của khai thác mỏ là phế liệu chứa chất độc gây tác hại đến nông nghiệp và nước trong vùng. Ảnh: Blacksmith Institute.
Môi trường bị ô nhiễm nặng trong lúc nấu chảy kim loại: Khí SO2, NO, hơi độc và kim loại nặng bị thải ra môi trường xâm nhập vào trong cơ thể theo đường hô hấp. Ảnh: Blacksmith Institute.
Phế liệu phóng xạ gây nhiều tác hại đối với sức khỏe con người, từ ung thư cho đến tử vong. Ảnh: Blacksmith Institute.
Nước thải không qua xử lý gây ra những bệnh như dịch tả, thương hàn, lỵ, viêm gan. WHO dự tính hằng năm có khoảng 1,5 triệu người chết vì nước thải không xử lý. Ảnh: Blacksmith Institute.
Ô nhiễm không khí gây ra nhiều bệnh đường hô hấp và tuần hoàn. WHO dự tính mỗi năm có khoảng 865.000 người chết do ô nhiễm không khí là nguyên nhân trực tiếp gây ra. Ảnh: Blacksmith Institute.
Ắc quy thường được chuyên chở sang các nước nghèo. Ở đó chì được tái sinh bằng phương tiện thô sơ. Nó gây nhiều hậu quả đến sức khỏe như rối loạn tăng trưởng, hỏng gan, thiểu năng trí tuệ… Ảnh: Blacksmith Institute.

Viện Blacksmith Institute chuyên khảo sát những nơi bị ô nhiễm nghiêm trọng nhất tại các nước đang phát triển và đưa ra biện pháp xử lý. Tổ chức Green Cross của Thụy Sĩ hoạt chuyên khắc phục những hậu quả do thảm họa công nghiệp và quân sự gây ra.

Phan Ba (theo Spiegel Online)

Source: vnexpress.net