Food for Thoughts

Success is the ability to go from one failure to another with no loss of enthusiasm.

I'm a great believer in luck, and I find the harder I work, the more I have of it.

Logic will get you from A to B. Imagination will take you to everywhere.

When the impossibility has been eliminated, whatever improbable remains... is possible.

So do all who live to see such times. But that is not for them to decide. All we have to decide is what to do with the time that is given to us. There are other forces at work in this world Frodo, besides the will of evil. Bilbo was meant to find the Ring. In which case, you were also meant to have it. And that is an encouraging thought.

Lười biếng, hời hợt và dễ dãi là ba thứ giết chết tài năng.

Jan 25, 2009

Tết




Nào, dẫu biết thực tế nhiều người cho rằng năm mới này sao mà ảm đạm và nhiều người tôi biết chê cái Tết này là không vui như mọi năm, tôi vẫn lạc quan đón mừng cái Tết này. Tại sao thế?
Có dịp nào khác trong năm cho chúng ta thời gian để thư giãn như thế này? Tôi tin những người vẫn đang, nói cho trúng là "vùi đầu" vào công việc, chỉ là cái số ít lạc lõng trong mấy ngày này. (dù sao tôi vẫn chúc họ cái Tết thật đỏ thật phát để thoả cái máu kiếm tiền chăm chỉ cho họ vui)
Có dịp nào khác trong năm chúng ta lại muốn một khởi đầu mới cho chính bản thân mình? Nếu chúng ta thấy chán và vô nghĩa mỗi độ xuân về (ờ, cứ 365 hoặc 366 ngày nó lại đến, tầm thường quá đi!), lời khuyên của tôi là hãy lấy giấy bút ra và soạn một bản kế hoạch cho năm mới, cho những dự định mới, cho ước mơ, cho một con người mới (cá nhân tôi gọi là "kế hoạch tác chiến cho năm mới"). Tôi soạn cho mình một "kế hoạch tác chiến" như thế và đơn giản là tôi thấy sướng và tôi thấy mình sống có ý nghĩa, vậy thôi.
Có dịp nào khác trong năm chúng ta ăn uống xem hoa thoả thích như thế này? Tôi không biết gia cảnh của mọi người chúng ta như thế nào, nhưng gia đình tôi đang ăn một cái Tết rất vui và rất xôm: bao nhiêu hoa đẹp mẹ tôi trồng, trồng rất khéo chỉ để đúng cái dịp này trong năm là chúng thi thố sắc đẹp với nhau, bao nhiêu món ngon ngày Tết cứ ê hề. Nhiều người tôi quen tôi biết không có được cái hạnh phúc sum họp thế này, tôi chỉ biết chúc cho họ ngọn lửa ấm trong lòng để biết rằng mình thật đặc biệt và cái độ này trong năm mới thật là độc nhất vô nhị.
Vậy đấy. Đừng chê Tết không vui. Tôi chúc mọi người một cái Tết thật xôm, thật đỏ, thật sướng.

Jan 18, 2009

Lại một ngày vui - 18 tháng 1




Lắm lúc thấy mỗi ngày trôi qua vô thường lạ kì!

Nếu mãi phút 89 Belletti không gỡ hoà và phút 90+3 Super Frank không ấn định chiến thắng 2-1 ngược dòng ngay ở Stamford Bridge thì bây giờ cái entry title hẳn đã là "Một ngày buồn", hí hí.

Nhưng nghĩ lại lí do ban đầu để viết là vui! Thứ 2 này coi ca nhạc ở Minh Khai với ku Minh! Muốn phủ nhận cái sướng này cũng không được!


I wanna tell you that I realize there are times I came to you really late, babe. But please remember when you have to run to me, I will cover you with 3 meals a day, a bed and a WC.


Ngày mai bận áo Chelsea đi chơi mới được. Có những lần tự hỏi mình, "Vì sao lại yêu bóng đá, vì sao lại yêu Chelsea?". May quá, có anh Sơn trả lời hộ: cái cục đắng ngậm suốt trận vì đội nhà sắp thua bỗng nhiên được hoá giải thành chiến thắng, há hốc mồm và thấy nằng nặng ở cổ họng mà chả thốt thành tiếng được, cứ như là cái cục ấy nó to quá vây!

Words of Wisdom




"...Will people in other parts of the world also think like me and my own adorable international friends here, for whom learning difference is the first step to reach similarity and for whom it’s so obvious that the only possible thing we can share is to know that we are unique and different."

"...I do feel that we can never make any change by saying no to the seem to be impossibility or the disadvantage, and the more challenging it is the greater the final achievement will be."

Jan 14, 2009

Một ngày vui - 14 tháng 1




Trước hết là chiến thắng tưng bừng của đội tuyển Việt Nam! Có bao giờ "nghe" được Mĩ Đình thở như thế! "Ôlê ôlê ôlê!" Người VN mình biết hát vì đội tuyển rồi, thật không thua gì ngoại hạng Anh hahaha!!!
Có bao giờ thấy bố nhảy tưng tưng như thế này: chân thì nhảy nhé, tay thì vỗ thì đập nhé, miệng luôn "dzô dzô" nhé! Tuyệt chưa? Mấy bài cà tửng cà tưng như Everybody needs somebody to love, Pretty woman... cũng bật lên, lại thêm ồn ào! Hai cha con! À, cả con Lucky nữa, cũng xoắn xuýt bên chủ! Mẹ cũng không hiểu được!
Món quà sinh nhật ý nghĩa cho bố. Cả nước Việt Nam mừng ngày 14 tháng 1 hôm nay hehe!

Hồi nghỉ giữa trận có đoạn clip giới thiệu Sapa. Sapa đẹp đến nao lòng người! Sapa đẹp hơn những mường tượng đâu đâu của chính mình: từ lâu tôi đã đem lòng yêu Sapa, yêu cái thời tiết độc nhất, yêu những thảm những đài hoa rạng rỡ hơn chính cái tấm lòng yêu mến chúng được chết trong ngỡ ngàng vì chúng, yêu cái non nước sao mà duyên dáng! Sương mây ở Sapa mới thật là mời gọi, ta hãy đến đây và tự tay vén tấm màn mỏng như khói này và chiêm ngưỡng. Những tấm lưng đeo gùi nhấp nhỏm trong làn sương mây của những con người Sapa, đều đặn như nhịp tim yêu thương, thương lấy đất mẹ Sapa cho họ buổi họp chợ nao nao, để rồi trai gái còn thương lấy nhau trong cảnh chợ tình. Biết bao thế hệ con người đã làm giàu thêm cho Sapa, có cả người Pháp: những ngôi biệt thự nằm im lìm trong bản vẽ của thời gian. Tôi yêu hết thảy tất cả thuộc về nơi này. Và như thế, tôi tự cho mình cái quyền như thế này: rồi một ngày, tôi dẫn người tôi yêu đi khắp Sapa, tôi dẫn nàng đi xem hoa, tôi dẫn nàng đi chợ, tôi kiếm cho nàng một ngôi biệt thự thật lặng lẽ bên núi rừng nhưng giàu có ở bên trong với chiếc giường ấm áp mà chúng tôi yêu nhau. Và thế là chúng tôi yêu nhau, trong cái phong tình không nơi nào có được, ngoại trừ ở Sapa và trong trái tim cháy tình của chúng tôi.

Mừng sinh nhật Bố, Bố của con!

Jan 13, 2009

To not deaden the others' good they deserve




May I figure out what makes me think I'm having a question to make clear?
May I be able to see through the dark cloud in my mind and the dark side of my soul to see the true colors of mine?
To not deaden the others' good they deserve...

Jan 4, 2009

Về chiến sự ở Gaza




"Làm cách nào đó: ném bom rải thảm, pháo kích... cần san bằng Gaza theo từng kilômét vuông một, tính từ chỗ phóng rocket của Hamas. Trước tiên là công khai, sau là tiến hành.
Việc Hamas phóng rocket vào khu dân sự của Israel, xét về mặt quân sự là hoàn toàn vô nghĩa (lính Israel đâu có ở trong nhà dân?). Nhưng về mặt chính trị, đây là một hành động khiêu khích nhằm vào người Israel. Và hiện nay bộ binh và xe tăng Israel đang cắt sâu vào Gaza với mục tiêu là chiếm đóng các điểm phóng rocket bằng nhân lực.
Nhưng tác chiến trong một thành phố không bao giờ là dễ dàng. Mỗi một căn nhà: nhà dân, văn phòng, bệnh viện, nhà trẻ... đều có thể là chiến hào với những khẩu súng chực chờ nhả đạn. Mogadishu 1993 của Mĩ là một ví dụ điển hình. Đưa người vào sâu trong các nẻo đừơng của Gaza có phải là một giải pháp khôn ngoan? Nó ở trong nhà, anh lon ton ở ngoài phố. Nó nhìn thấy anh trước. Nó nhắm, bắn, và anh CHẾT ngay.
Vì vậy san bằng là giải pháp khôn ngoan nhất, vì nó hiệu quả nhất, và ít thương vong nhất. Từng kilômét vuông một. Công khai. Nếu Hamas vẫn ngoan cố: từng kilômét vuông một."

"Còn dân thường thì sao? Họ sẽ lãnh đủ!"

"Lúc đó, những người còn sống sẽ quay sang nhìn nhau và tựa như muốn nói rằng, "Chúng ta không thể để chuyện nảy xảy ra được nữa!", và thế là họ sẽ không dung chứa những tay súng Hamas nữa.
(Phải có vật hi sinh sao? Nhưng không thể nói rằng điều này phi lí)
"360 kilômét vuông, với 1,3 triệu người, mật độ dân số đứng hàng thứ 6 trên thế giới, thu nhập bình quân/người/năm là $600, vậy mà xung đột vẫn liên miên. Thật không thể hiểu nổi xứ sở này. Hận thù, bạo lực."
(Ơ kìa, người đàn bà Palestine trong tivi, ngẩn mặt và dang hai tay lên trời như là đang nói chuyện với Allah vậy. Bà đang nguyền rủa cái gì thế kia?)

"Nợ máu thì trả bằng máu."

"Thật không hiểu nổi..."
(Trong lúc hai người Việt Nam đang buôn chuyện từ những gì nghe và thấy trên đài BBC thì ở Madrid, ông Javier Solana đang kêu gọi sự ngưng bắn ngay lập tức ở Gaza. Ngài cũng chẳng thể hiểu cái cóc khô gì đang xảy ra ở đấy)